Thoáng hư không Nụ hồng xưa, nay còn đó Cánh bướm hồng đã theo gió về đâu? Đôi ta nguyện ước từ lâu Mà nay đứt gánh chẳng cầu thành duyên Xưa ta tựa cặp chim quyên Đất trời chứng một lời nguyền...đã xa Ôi! ngày thơ ấy đã qua Giữa đời chỉ một mình ta khóc thầm Đôi dòng nước mắt lặng câm Nỗi niềm biết tỏ tri âm nào cùng? Nguyện thề non nước thuỷ chung Non cao, nước chảy ... tương phùng ấy đâu? Bao nhiêu nghĩa nặng tình sâu Theo làn gió cuốn, qua cầu vụt bay Phương trời ai đó có hay? Nơi đây người cũ tháng ngày chờ trông Gửi lòng một thoáng hư không Muộn phiền héo hắt đoá hồng ngẩn ngơ Vẫn chờ một bóng khách thơ Hồn hoa lại thắm hương nhờ sắc xuân Hà Nội ngày, 4/8/2009 |
Thứ Hai, 3 tháng 8, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét